Thứ Sáu, 08/11/2024 21:52 CH
Bão rớt
Chủ Nhật, 08/10/2006 09:44 SA

Hết Chanchu rồi lại Xangsane, dông bão bây giờ cũng có tên, những cái tên lạ hoắc đôi khi lại nhớ đời, bởi hậu quả của nó để lại quá lớn. Người thân đi biển không bao giờ trở về; ngôi nhà, thành quả lao động một đời lam lũ chắt chiu phút chốc chỉ còn là đống gạch… Thật không còn nỗi đau nào bằng!

 

061008-nha-tranh.jpgMấy tháng trước, Chanchu  quật tan tành nghề khơi lộng ở Quảng Nam. Nay thêm «con voi dữ» Xangsane  gây tang thương từ Huế, Đà Nẵng vào đến Quảng Ngãi. Theo dõi thời sự trên truyền hình, đọc tin tức trên các nhật báo, biết thiệt hại của bà con mà lòng quặn thắt! Vẫn biết gió mưa là qui luật của thiên nhiên nhưng sao vẫn giận trời, giận đất và giận cả con người. Trời già thật bất công khi cứ nhằm dải đất gió rát nắng cháy mưa dầm của quê mình mà bằm mà xéo. Còn con người? Đã đến lúc phải trả nợ cho thiên nhiên, cho việc đốt rừng, chặt cây, gây ô nhiễm, gây hiệu ứng nhà kính... Tội nghiệp cho dân nghèo phải gánh chịu bao tai họa, mà vay nợ trời đất nào chỉ mình họ.

 

Ba, bốn mươi năm về trước, mỗi lần nghe đài báo bão xa rồi lại bão gần, đám trẻ háo hức vui ra mặt. Có bao giờ phải chứng kiến cảnh tang thương đâu mà lo âu! Bão tạt vào bờ, bão rớt ngang là được nghỉ học một đôi ngày. Cây cối ngoài vườn có ngả nghiêng nhưng không phải là điều nghiêm trọng. Rồi người lớn sẽ chống dựng chúng lên. Bố mẹ ra chiều lo lắng nhưng lũ trẻ con thì hớn hở. Không hớn hở sao được khi hôm qua, muốn hái trái mận, trái ổi còn phải leo tuốt ngọn cây, hôm nay chỉ một cái với tay là tha hồ chọn trái chín, trái chua đang nằm rạp đợi chờ. Chưa hết, bão rớt ngang qua, mưa to, nước tràn bờ, được đi lội nước đã đời, lại bắt thêm con rô con lóc đang hồi rạch nước lên ruộng cạn, đem về nướng lửa than chấm mắm gừng thơm lựng. Nếu lười ra vườn, ra ruộng thì nằm nhà chực ăn bánh xèo mẹ đúc vừa rời khuôn còn nóng hôi hổi. Nhắc chuyện gió bão năm xưa sao chỉ thấy toàn kỷ niệm. Cũng đúng thôi, hồi đó mấy người được biết thế nào là vùng tâm bão. Có chăng chỉ là những cơn bão rớt thoáng qua để lại chút ảnh hưởng như lời trời đất dặn chừng.

 

Thời gian thay đổi, cuộc đời thay đổi, phải chăng trời đất cũng đổi thay? Những cơn  bão ngày nay đã trở thành nỗi kinh hoàng!

 

Tự dưng nhớ làm sao những cơn bão rớt từng chứng kiến thời thơ ấu. Mong sao tai họa không trở thành thông lệ giáng xuống vùng quê nghèo mỗi năm như kỳ hạn thiên nhiên đòi nợ, giống nạn đòi sưu đòi thuế thời thuộc Pháp. Mong sao sự bất hạnh và khốn cùng không còn đè lên những con người chất phác còn phải đối mặt bao khốn khó trong cuộc sống thường ngày. Mong sao hàng năm thiên nhiên chỉ gởi đến vùng quê nghèo những cơn bão rớt như  một lời nhắc nhở...

 

ĐOÀN NGỌC THÀNH

BÌNH LUẬN
Mã xác nhận:



Nhập mã:

CÁC TIN KHÁC
Góc xanh nho nhỏ
Chủ Nhật, 01/10/2006 08:13 SA
Nửa phút trong đầu
Thứ Ba, 26/09/2006 08:56 SA
Vườn cau còn lại
Thứ Hai, 18/09/2006 07:37 SA
Thời ba đi học
Thứ Bảy, 09/09/2006 09:07 SA
Tiếng trống trường
Thứ Ba, 05/09/2006 09:05 SA
Bánh tráng rập
Thứ Hai, 28/08/2006 08:36 SA
LIÊN KẾT
Báo Phú Yên Online - Địa chỉ: https://baophuyen.vn
Cơ quan chủ quản: Tỉnh ủy Phú Yên - Giấy phép hoạt động báo chí số 681/GP-BTTT do Bộ TT-TT cấp ngày 21/10/2021
Tổng biên tập: Nguyễn Khánh Minh
Tòa soạn: 62 Lê Duẩn, phường 7, TP Tuy Hòa, tỉnh Phú Yên
Điện thoại: (0257) 3841519 - (0257) 3842488 , Fax: 0257.3841275 - Email: toasoandientu@baophuyen.vn
Trang chủ | Toà soạn | Quảng cáo | Đặt báo | Liên hệ
Bản quyền 2005 thuộc Báo Phú Yên Online
Thiết kế bởi nTek