Chiều nắng hạ! Cô bé ngồi bên khung cửa nhỏ ngắm chiếc lá bằng lăng đang tắm mình trong nắng. Bé thả hồn dạo chơi khắp không gian. Tâm hồn lãng mạn và thơ mộng của bé khẽ chạm nhẹ vào áng mây trắng đang bồng bềnh trôi trên bầu trời trong xanh. Bé yêu mùa hạ!
Chiều nắng hạ! Cô bé thơ thẩn đạp xe dạo quanh thành phố nhỏ. Những con đường quen thuộc hôm nay bỗng dưng đáng yêu đến lạ kỳ. Nắng nhuộm những con đường làm chúng sáng và rực rỡ hơn... Bé yêu thành phố ngày vào hạ!
Chiều nắng hạ! Cô bé một mình ôm quyển sổ lưu bút ra bờ biển. Nhìn những cơn sóng trắng vỗ nhẹ vào bờ, bé nghe lòng mình xao xuyến lạ. Lật từng trang lưu bút đong đầy tình cảm bạn bè, nước mắt bé khẽ rơi. Chia tay bạn bè, trường lớp, sao mà nhớ thế, hạ ơi!
Chiều nắng hạ! Cô bé đứng ở ban công trước nhà, vô tình đưa mắt nhìn sang ô cửa sổ nhà đối diện. Bé thầm mong gặp hình ảnh chàng trai cao gầy ôm cây đàn ghita như mọi ngày. Và khi những tia nắng vàng len lỏi vào căn phòng ấy, bé thoáng thấy một nụ cười ấm áp. Tiếng đàn ghita hòa cùng nhịp đập trái tim. Chuyện tình mùa hạ! Đẹp làm sao...
ĐÀO THỊ KHÁNH DUY
10 Văn, THPT chuyên Lương Văn Chánh