Tháng 12 tới, sự kiện thể thao lớn nhất khu vực Đông Nam Á sẽ diễn ra tại Myanmar. Myanmar đang gấp rút chuẩn bị những điều kiện tốt nhất để SEA Games 27 diễn ra thuận lợi và tốt đẹp. Với thể thao Việt Nam, tuy không còn là mục tiêu lớn nhất, nhưng không thể phủ nhận tầm quan trọng của sân chơi SEA Games, khi đây là bàn đạp chính để thể thao Việt Nam vươn lên chinh phục đấu trường lớn hơn.
Niềm vui chiến thắng của Khổng Văn Khoa sau khi giành HCV vật cổ điển hạng 74kg tại SEA Games 26 năm 2011. Năm nay, tại SEA Games 27 ở Myanmar, thể thao Việt Nam rất cần nhiều khoảnh khắc như thế này.
MYANMAR TĂNG TỐC
44 năm trước, Myanmar đã từng đăng cai SEAP Games, đại hội tiền thân của SEA Games. Năm 1969 là lần thứ hai và cũng là lần cuối Myanmar tổ chức SEAP Games bởi sau đó vào năm 1977, đại hội này được đổi thành SEA Games với việc Brunei, Việt Nam và Indonesia gia nhập Hội đồng thể thao Đông Nam Á. Myanmar đã dẫn đầu bảng huy chương với 57 HCV.
Hơn bốn thập kỷ sau, Myanmar cố gắng để lặp lại thành tích này. SEA Games 27 đã được ấn định tổ chức tại Nay Pyi Taw vào tháng 12 tới và Myanmar đã đặt mục tiêu khoảng 100 HCV, nghĩa là nhiều hơn tới 84 HCV so với thành tích tại SEA Games 26 ở Indonesia hai năm trước mà Myanmar xếp hạng 7 chung cuộc.
Tại SEA Games 27, con số 460 HCV đã được ấn định cho 33 môn thể thao. Myanmar đã có một động tác gây bất ngờ cho những quốc gia khác khi loại nhiều môn thể thao Olympic ra khỏi chương trình thi đấu như quần vợt và thể dục dụng cụ để đưa vào đó những môn thể thao vốn chưa phổ biến. Tướng Jaruek Ar-riratchakarun, Phó chủ tịch và Tổng thư ký Ủy ban Olympic Thái Lan cho biết, Thái Lan đã không thành công trong việc thuyết phục Myanmar về việc đưa 2 môn Olympic này vào chương trình SEA Games 27. “Vấn đề này đã được đưa ra nhưng nước chủ nhà đã cho biết không chuẩn bị được về công tác tổ chức 2 môn này. Myanmar đã chọn một số môn không mang tính quốc tế. Điều này sẽ làm mất đi sức quyến rũ của SEA Games”. Ông Jaruek cũng cho biết thêm, Myanmar đã đề nghị Thái Lan gửi 32 HLV tới nước này để hỗ trợ việc huấn luyện các môn bóng chuyền, futsal và boxing.
Ông Myat Thu Ya Soe, một quan chức của Ủy ban Olympic chủ nhà phủ nhận việc chọn các môn chỉ để ủng hộ cho Myanmar bởi không nước chủ nhà nào có thể quyết định đơn phương mà không có sự ủng hộ của các nước khác. Ông nói: “Chúng tôi cũng cần tạo cơ hội cho nhiều quốc gia khác những môn thi mà họ mong muốn, ví dụ như Kempo cho Campuchia và Lào mặc dù chúng tôi chẳng có các VĐV cho môn này”. Nhưng ông cũng thừa nhận rằng quyết định loại trừ quần vợt và thể dục dụng cụ gây tranh cãi. Ông phản biện: “Chúng tôi loại hai môn này vì không có đủ thời gian xây dựng sân quần vợt và không đủ ngân sách cho thể dục dụng cụ”. Nhưng Myanmar không phải là quốc gia đầu tiên phải đối mặt với những lời chỉ trích khi đưa vào chương trình thi đấu những môn có lợi cho nước chủ nhà. Thậm chí năm 2007, chủ nhà Thái Lan cũng phải hứng chịu điều này.
Tuy chưa tiết lộ toàn bộ ngân sách cho SEA Games nhưng ông Myat Thu Ya Soe cho biết, 90% phần xây dựng ngoài trời và 60% việc xây dựng trong nhà đã hoàn thành.
VIỆT NAM PHẤN ĐẤU NẰM TỐP ĐẦU
Với việc hàng loạt môn, nội dung thế mạnh không có trong chương trình thi đấu, theo tính toán của giới chuyên môn sẽ khiến thể thao Việt Nam mất đi khoảng 10 HCV và ngay cả mục tiêu đứng trong tốp 3 cũng trở nên khó khăn hơn khi vấp phải sự cạnh tranh của đoàn chủ nhà cùng các quốc gia mạnh trong khu vực như: Thái Lan, Malaysia, Indonesia...
Trước bối cảnh đó, vấn đề đặt ra lúc này cho thể thao Việt Nam là cần xác định chính xác hơn mục tiêu trong lần tham dự kỳ SEA Games này. Việc tiếp tục đứng trong tốp đầu của thể thao khu vực là điều cần thiết để tái khẳng định vị thế, nhưng rõ ràng, thể thao Việt Nam không cần phải giữ cái vị thế bằng mọi giá. SEA Games lúc này cần phải được xác định là cơ hội cọ xát tốt về chuyên môn nhằm chuẩn bị cho các đấu trường cao hơn như ASIAD 17 năm 2014, Olympic 2016. Bao nhiêu tấm HCV ở đây rõ ràng không quan trọng bằng chất lượng của các tấm huy chương, chất lượng thành tích có mang tới bước đột phá hay không mà thôi. Đặc biệt, vào năm 2019 tới đây, Việt Nam sẽ là chủ nhà của kỳ ASIAD 18 thì ngay từ lúc này, chúng ta cần phải xây dựng lực lượng trẻ có chất lượng và được “thử lửa” ngay chính từ kỳ SEA Games tới. Hơn thế, ngay cả khi hàng loạt các thế mạnh vắng mặt thì với những môn thể thao còn lại như: điền kinh, thể hình, canoeing, cờ (cờ vua và cờ tướng); karatedo, pencak silat, rowing, wushu... nhất là môn võ cổ truyền Vovinam, nếu có sự chuẩn bị dài hơi, khoa học, thì việc có mặt trong tốp 3 cũng hoàn toàn không khó. Rồi nhắc tới SEA Games cũng không thể không nhắc tới bóng đá nam với giấc mơ “vàng” đã dang dở hơn nửa thế kỷ.
Với sức tác động lớn tới xã hội, thành công và cả thất bại của đội tuyển U23 trên đất Myanmar vào cuối năm nay sẽ quyết định phần quan trọng đến sự thành bại chung của cả đoàn thể thao Việt Nam. Tổng cục trưởng Tổng cục TDTT Vương Bích Thắng cho biết: Theo kết luận của cuộc họp Hội đồng SEA Games tháng 12/2012 thì SEA Games 27 sẽ tổ chức 33 môn thể thao, trong đó nhiều môn hoặc nhiều nội dung thế mạnh của thể thao Việt Nam không được đưa vào chương trình đại hội. Chỉ tính riêng 3 môn thể dục, đấu kiếm, lặn là những môn thể thao Việt Nam có ưu thế lớn so với các nước trong khu vực không được tổ chức, chúng ta đã mất trên 20 HCV. Đó còn chưa kể ở những môn khác, BTC còn dự định cắt giảm nội dung hoặc hạn chế các nội dung mà mỗi đoàn tham dự thi đấu. Do gặp những bất lợi như vậy nên chúng tôi quyết tâm chuẩn bị thật tốt ở những nội dung, môn thi còn lại để phấn đấu nằm trong tốp các nước dẫn đầu ở SEA Games 27”.
SONG NHÂN (tổng hợp)