TAND tỉnh Phú Yên vừa hoãn xử, hủy toàn bộ một bản án hình sự sơ thẩm của TAND huyện Đồng Xuân để điều tra, xét xử lại vì có nhiều vấn đề chưa rõ mà cấp phúc thẩm không thể bổ sung, khắc phục được.
Tối 13/5/2007, Phạm Huỳnh Vũ, Lê Vũ Hân đánh nhau với nhóm của Huỳnh Xuân Kiên. Hay tin con bị đánh, cha của Kiên cùng Phạm Ngọc Khoa... đã đến gặp cha của Hân để nói chuyện. Tại đây, Vũ từ trong nhà cầm một cây đòn gánh nhào ra đánh trúng tay trái Khoa gây thương tật 4%. Sau khi Khoa yêu cầu, Công an huyện Đồng Xuân đã khởi tố Vũ về tội cố ý gây thương tích. Trong quá trình điều tra và tại phiên sơ thẩm tháng 9/2008, Vũ đều kêu oan rằng chưa đánh ai cả. Vũ có đuổi mọi người nhưng ra đến ngõ thì bị cha của Hân ôm lại làm rơi đòn gánh. Các nhân chứng phía bị cáo cũng khai tương tự. Ngược lại, nạn nhân cùng các nhân chứng phía này khẳng định Vũ đã dùng đòn gánh đánh Khoa.
Theo TAND huyện Đồng Xuân, lời khai của bị cáo và nhân chứng phía bị cáo có nhiều mâu thuẫn, không khách quan. Hôm đó chỉ mình Vũ cầm đòn gánh, vết thương của nạn nhân cũng phù hợp với kết luận giám định pháp y là bị đánh bởi đòn gánh... Vì thế, tòa phạt Vũ sáu tháng tù và buộc Vũ cùng Hân (người có quyền lợi, nghĩa vụ liên quan) bồi thường cho nạn nhân hơn ba triệu đồng.
Sau khi Vũ kháng cáo kêu oan, vừa qua TAND tỉnh Phú Yên đã xử phúc thẩm. Theo tòa, lời khai của bị cáo, người bị hại, người làm chứng mâu thuẫn về số người cùng cha của Kiên vào sân nhà Hân; về tư thế, vị trí đứng của từng người khi xảy ra sự việc; về tư thế cầm đòn gánh của Vũ lúc đánh nạn nhân nhưng chưa được đối chất làm rõ. Địa điểm xảy ra sự việc như thế nào cũng chưa được xác định. Bản án sơ thẩm chưa phân tích, đánh giá các chứng cứ buộc tội như thế nào đã kết án bị cáo là chưa có căn cứ chắc chắn. Mặt khác, Hân không liên quan đến hành vi phạm tội của Vũ nhưng án sơ thẩm lại buộc Hân bồi thường cho nạn nhân 129.000 đồng là sai pháp luật. Chưa kể khi nghị án, cấp sơ thẩm không biểu quyết phần hình phạt và bồi thường dân sự là chưa đúng quy định tố tụng.