Những ngày gần đây, có một vấn đề được đông đảo dư luận quan tâm, đó là Đề án phân chia lương tối thiểu theo vùng của Viện Nghiên cứu khoa học lao động (Viện NCKHLĐ Bộ LĐ-TB và XH).
Theo đề án tiêu chí để xây dựng mức lương tối thiểu cho các vùng dựa trên chênh lệch về chi phí lương thực, thực phẩm của từng vùng. Theo cách tính của viện này, mức tiền lương vùng 1 là 1.187.000 đồng, vùng 4 là 475.000 đồng, chênh lệch gần 2,35 lần.
Tiến sĩ Nguyễn Thị Lan Hương, Phó viện trưởng Viện NCKHLĐ cho rằng việc quy định mức lương tối thiểu cao hơn đối với những vùng phát triển hơn sẽ làm tăng tính cạnh tranh về việc làm, thu hút lao động có trình độ chuyên môn kỹ thuật, nâng cao năng suất lao động. Đối với những địa phương kém phát triển, mức lương tối thiểu sẽ được quy định thấp hơn. Nhưng trên thực tế, chủ trương của Đảng và Chính phủ phấn đấu thực hiện rút ngắn khoảng cách giàu - nghèo, đưa miền núi tiến kịp miền xuôi. Nếu thực hiện mức tiền lương tối thiểu theo vùng thì sự thu hút cán bộ có trình độ kỹ thuật cao sẽ tiếp tục dồn về các đô thị lớn vì ở những nơi đó có nhiều thuận lợi cùng với chế độ ưu đãi hơn các vùng khác. Thực tế hiện nay mức lương tối thiểu các vùng như nhau mà các tỉnh vùng cao, vùng xa vẫn rất khó tuyển cán bộ. Xin dẫn chứng cụ thể: Trong lộ trình cải cách tư pháp mấy năm gần đây, ngành kiểm sát, tòa án, thi hành án cấp tỉnh, huyện vùng cao được giao tăng chỉ tiêu biên chế, thông báo liên tục trên phương tiện thông tin đại chúng nhưng vẫn không có cán bộ để tuyển. Một số ngành khác cũng trong tình trạng tương tự mặc dù địa phương nào cũng có chính sách hỗ trợ một khoản tiền lớn cho thạc sĩ, tiến sĩ về công tác.
Vấn đề thứ hai, tiến sĩ Nguyễn Thị Lan Hương đề xuất dự kiến thực hiện mức lương tối thiểu theo vùng theo bốn mức độ. Mức lương tối thiểu của vùng 1 sẽ gấp gần hai lần vùng 2; gấp hơn hai lần vùng 3; gấp gần 2,5 lần vùng 4. Nếu một cán bộ được đào tạo cùng một thời gian và có bằng cấp như nhau thì nếu làm việc ở miền xuôi vừa có điều kiện thuận lợi, vừa lại được lương cao gấp hơn hai lần lương của cán bộ miền núi.
Chúng tôi cho rằng với thực tế như vậy, đề án tiền lương
tối thiểu theo vùng cần được nghiên cứu kỹ, xem xét một cách khách quan, cân nhắc kỹ lưỡng, cần được bàn bạc, tham khảo ý kiến của toàn dân không để gây thêm những bất hợp lý khác.
C.T.V