Tháng tư về sông như dấu lặng
Dát bạc lặng lờ chở nắng trôi
Bên giếng nước mẹ ngồi chải nắng,
Gà mái mơ cục tác sau hồi.
Mây tháng tư đi đâu mà vội?
Để trời trong như mắt em cười
Đôi bồ câu uyên ương quên lối
Tạc mái nhà một bức xinh tươi.
Khoảng sân vắng đôi chú mèo lười
Nhởn nhơ đuổi những chùm hoa nắng
Gió đồng xa thổi vào mát rượi
Nồng nàn thơm lúa chín trĩu oằn.
Thắp tháng tư lửa lựu muộn mằn
Hong khô lá, xạc xào chiếc lá
Chỉ có tán bàng xanh, xanh quá
Níu chân người mỗi bận người qua.
Trời tháng tư nắng ngọc nắng ngà
Nắng như thể ướp đầy mật ngọt
Đốt tháng tư phượng màu đỏ chót
Khoảng sân trường bỗng rộng bao la.