Một công dân đi tố giác tội phạm nhưng sau đó cơ quan chức năng kết luận không có cơ sở để khởi tố hình sự thì bị người bị tố giác yêu cầu khởi tố về tội vu khống và bồi thường thiệt hại. Đây là vụ việc hy hữu xảy ra tại huyện Đông Hòa.
Mới đây, TAND huyện Đông Hòa đã đưa ra xét xử vụ kiện đòi bồi thường thiệt hại do danh dự, nhân phẩm và uy tín bị xâm hại giữa ông D. M. T và ông C. V. H. Tòa đã bác yêu cầu của ông T vì không có căn cứ.
Theo trình bày của nguyên đơn: Ông T bị ông H tố cáo tối 12/7/2012 đã có hành vi cưỡng hiếp em gái ông H (bị tâm thần) nhưng sau đó vụ việc được Cơ quan cảnh sát điều tra Công an huyện Đông Hòa kết luận không có căn cứ để khởi tố ông về tội danh nêu trên. Tiếp đó, ông yêu cầu Công an huyện khởi tố ông H về tội vu khống và cơ quan điều tra cũng kết luận không có căn cứ để khởi tố vụ án đối với ông H. Từ vụ việc nêu trên, ông T cho rằng ông H đã xúc phạm đến danh dự, nhân phẩm và uy tín của mình nên yêu cầu tòa án buộc ông H phải bồi thường các khoản tiền gồm tiền thuê luật sư 20 triệu đồng, chi phí đi lại từ nhà đến Công an huyện 300.000 đồng, mất thu nhập 24 triệu đồng, tổn thất tinh thần 41 triệu đồng, tổng cộng 85,3 triệu đồng và phải xin lỗi công khai tại nơi cư trú và trên đài truyền thanh huyện.
Ông H thì cho rằng, khi nghe em gái kể lại việc tối 12/7/2012 bị ông T dụ dỗ và lợi dụng tình dục nên bức xúc, đã đưa em gái đến Công an xã trình báo sự việc. Công an xã có lập biên bản ghi lời khai, sau đó chuyển đến Công an huyện giải quyết theo thẩm quyền. Ông nhìn nhận việc làm của mình là tố giác tội phạm, không có hành vi vu khống hay xúc phạm danh dự, nhân phẩm của ông T, do đó ông không chấp nhận các yêu cầu của ông T.
Sau khi tiến hành hòa giải nhưng không thành, TAND huyện Đông Hòa đã đưa vụ kiện ra xét xử. HĐXX nhận định: Theo quy định của pháp luật, mọi công dân đều có quyền và nghĩa vụ tố giác tội phạm. Việc chứng minh có tội phạm hay không thuộc về các cơ quan tiến hành tố tụng. Trường hợp của ông H là tố giác tội phạm. Do em ruột bị tâm thần mà ông H là người đại diện hợp pháp, giữa hai bên gia đình ông H và ông T không có mâu thuẫn gì. Do đó, việc ông H đưa em ruột đến Công an xã báo cáo và viết đơn tố giác sự việc là không có gì sai trái. Ông T cho rằng bị ông H vu khống nên đã gửi đơn đến cơ quan điều tra yêu cầu khởi tố đối với ông H và buộc ông H phải xin lỗi trên các phương tiện thông tin đại chúng. Tuy nhiên, Cơ quan cảnh sát điều tra Công an huyện Đông Hòa đã có văn bản nêu rõ hành vi của ông H không phải là cố ý bịa đặt để loan truyền, xuyên tạc, xúc phạm đến danh dự của ông T nên không khởi tố vụ án, khởi tố bị can đối với ông H. Mặt khác, ông T cũng không có chứng cứ nào khác để chứng minh ngoài việc ông H tố giác tội phạm thì còn bị ông H rêu rao, bêu xấu tại nơi cư trú hay bất cứ nơi nào khác. Về các yêu cầu bồi thường của ông T, thấy rằng việc thuê luật sư 20 triệu đồng và chi phí đi lại từ nhà đến Công an huyện 300.000 đồng là không có chứng cứ chứng minh. Đối với yêu cầu bồi thường mất thu nhập 24 triệu đồng với chứng cứ là hợp tác xã (nơi ông T làm việc ) xác nhận ông T nghỉ việc là do ông tự viết đơn xin nghỉ chứ không phải do HTX buộc thôi việc hay đuổi việc vì lý do tố cáo của ông H. Đối với khoản tiền bù đắp tổn thất tinh thần 41 triệu đồng là không đúng quy định của pháp luật. Vì vậy, không có cơ sở để chấp nhận yêu cầu khởi kiện của nguyên đơn. Từ đó, TAND huyện Đông Hòa đã bác yêu cầu của ông T.
VIỆT HÀ