Khi tiếng súng im rồi
Khoác ba lô anh về thăm mẹ
Bình yên xóm quê, cửa nhà quạnh quẽ
Bóng xế chiều rơi nơi hiên nắng mẹ ngồi.
Lợp lại mái hiên, anh chăm nụ vối
Bếp ấm mẹ cười, tóc trắng lưa thưa.
Khi tiếng súng im rồi
Anh không còn trẻ nữa
Tuổi thanh xuân anh gửi lại bên đồi
Nơi đồng đội một thời hoa lửa
Chuyền tay trang thư ngờ nghệch
thuở ban đầu.
Khi tiếng súng im rồi
Đồng đội anh về với vùng sâu
Anh thắp sáng đường quê
Anh gieo trồng con chữ.
Ở nơi đâu cũng không là lữ thứ
Đồng bào đón anh như mừng đứa con xa.
Khi tiếng súng im rồi
đồng đội anh viết tiếp những bài ca
Lịch sử ghi thêm chiến công anh thầm lặng
Dệt gấm hoa trên nền chiến thắng
Bình dị tên anh giữa ấm áp đời thường.
Khi tiếng súng im rồi
Đi khắp miền anh gieo hạt yêu thương.