Có một ngày, mây về ngang lưng núi / Gió vô tình lật nắng giữa đồng xa / Đất hiền quá, cỏ non chưa kịp nói / Mà bàn chân đã chạm phải quê nhà
Linh ngồi lặng yên bên cửa sổ, mắt chăm chú nhìn từng giọt mưa rơi tí tách bên mái hiên. Những giọt nước tròn to long lanh thi nhau rơi đều xuống rãnh nước tạo thành những chiếc bong bóng trôi dập dềnh rồi vỡ tan.
Quê tôi có con sông hiền hòa chảy qua, nguyên một vùng đất rộng rãi phía bên bồi được trưng dụng trồng hoa màu. Xen kẽ giữa bắp, đậu đen, đậu xanh, đậu phộng. Nhà tôi có hai đám, một đậu đen, một đậu phộng.
Anh có về qua lối xưa không anh? / Mà lá trút rơi đầy trên lối vắng / Chùm hoa mua lung linh chờ vạt nắng / Xốn xang lòng thổn thức kẻ tương tư