“Ôi Việt
Hát về Đảng - Ảnh: H.NGỌC |
Từ lâu, rất nhiều người đã yêu tha thiết những vần thơ của cố nhà thơ Chế Lan Viên, những vần thơ mà trong đó hình ảnh của Bác Hồ, của Đảng, của dân tộc như quyện hòa vào một: “Luận cương đến Bác Hồ. Và Người đã khóc/ Lệ Bác Hồ rơi trên chữ Lê-nin/ Bốn bức tường im nghe Bác lật từng trang sách gấp/ Tưởng bên ngoài đất nước đợi mong tin/ Bác reo lên một mình như nói cùng dân tộc/ “Cơm áo là đây, hạnh phúc đây rồi”/ Hình của Đảng lồng trong hình của nước/ Phút khóc đầu tiên là phút Bác Hồ cười (Người đi tìm hình của nước).
Chế Lan Viên tuy là một nhà thơ lãng mạn trước cách mạng, nhưng sau giai đoạn nhận đường, nhà thơ tài hoa này đã nguyện theo Đảng đến cùng. Và nhà thơ đã vinh dự được đứng vào hàng ngũ của Đảng quang vinh. Ngày vào Đảng, quá đỗi tự hào và xúc động, trong ông đã ngân lên những tiếng tơ lòng: “Ngày vào Đảng đất trời như đổi khác/ Những vật vô tri cũng làm rưng nước mắt/ Đá sỏi, cây cằn sao bỗng thấy thiêng liêng?/ Giọng nói quen nghe, màu đất quen nhìn/ Bỗng chan chứa trăm điều chưa nói hết”.
Đâu phải riêng nhà thơ, mà có lẽ thời đó, với bất cứ ai được đứng vào hàng ngũ quang vinh đó hẳn sẽ có một cảm giác ngày vào Đảng là ngày thiêng liêng, diệu kỳ và hạnh phúc nhất. Có phải vậy chăng mà phút giây tuyên thệ dưới lá cờ liềm búa công-nông, dưới lá cờ đỏ sao vàng năm cánh là lúc lòng mọi người ngân rung những cảm xúc đặc biệt : “Tôi đứng dưới cờ đưa tay tuyên thệ/ Trên đất quê hương mang hình bóng mẹ/ Ngỡ chừng như vừa sinh lại lần đầu/ Đảng trở thành nơi cắt rốn chôn rau” (Trích “Ánh sáng và phù sa”). Đã là người của Đảng thì ai cũng càng có điều kiện để suy nghĩ sâu sắc hơn về Đảng của mình, để chiêm nghiệm và thấy hết sự vĩ đại của Đảng ta, để thấy rằng Đảng ta là đạo đức, là văn minh, để thêm tin, thêm yêu Đảng. “Đảng nghĩ số triệu dân, nghĩ sức nước sông Cả, sông Hồng/ Những vóc dáng những Trường Sơn, dung mạo những đồng bằng/ Những mâm cơm ta có gì, Trung ương phải nghĩ/ Một lạng ngô thôi cũng lo đều cho mười chín triệu đầu dân/ .../ Ta nghĩ chuyện nghìn năm chưa kịp nghĩ/ Và đôi mắt thần của Đảng chiếu tầm xa” (Nghĩ về Đảng - Hoa ngày thường và chim báo bão).
Vừa mới một tuổi, Đảng đã rung sấm Xô-viết Nghệ Tĩnh; mười lăm tuổi, Đảng nổi cờ tháng Tám, để “Đòi lại cái liềm cho nông dân; Đòi lại cái búa cho người thợ; Đòi lại nước cho nhà; Đòi lại tên cho mẹ; Đòi lại lịch sử cho ông cha...” (Đảng và Việt
Không những thế, Đảng còn cho ta thêm “sáng mắt, sáng lòng”, Đảng truyền cho ta sức mạnh tinh thần từ Đảng, và “Ta bỗng thấy tắm mình trong áng sáng/ Đảng nâng ta lên tầm cao của Đảng/ Cho ta nhìn thấu suốt bốn nghìn năm/ Từ quê mình nhìn muôn dặm xa xăm/ Cho ta nghe tiếng đất trời sông núi/ Tiếng sự sống như thác ghềnh dữ dội” (Ngọn bút này - Hoàng Trung Thông).
Những vần thơ viết về Đảng, ngợi ca Đảng, có lẽ hay nhất, gần gũi với mỗi chúng ta nhất, cùng ngân rung một cung bậc tình cảm nhất, vẫn là những vần thơ của cố nhà thơ Tố Hữu. “Đảng ta đó, trăm tay nghìn mắt/ Đảng ta đây, xương sắt da đồng/ Đảng ta, muôn vạn công nông/ Đảng ta, muôn vạn tấm lòng niềm tin/ Đảng ta, Mác Lê-nin vĩ đại/ Lại hồi sinh, trả lại cho ta/ Trời cao, đất rộng bao la/ Bát cơm, tấm áo, hương hoa, hồn người” (Ba mươi năm đời ta có Đảng - Tố Hữu). Có thể nói “Ba mươi năm đời ta có Đảng” là một trường ca được sáng tác trên cái nền của lịch sử đấu tranh cách mạng từ ngày có Đảng, nên có những câu thơ mang âm hưởng sử thi, hùng tráng: “Lời Đảng gọi, một ngày sấm nổ/ Biển người dâng ngập phố ngập đồng”, “Trăm sông về một biển Đông/ Bắc Nam lại sẽ về trong một nhà”... Bên cạnh âm hưởng sử thi vang dội đó, còn có những giọng điệu ân tình, tha thiết như xoáy vào lòng người một tình cảm thiêng liêng, sâu nặng tình dân với Đảng : “Sống cùng Đảng, chết không rời Đảng/ Tấm lòng son sáng chói nghìn thu/ Mặt trời có lúc mây mù/ Trái tim kia vẫn đỏ bầu máu tươi” rồi “Chết nằm xuống, còn hôn cờ Đảng/ Chết còn trao súng đạn, quên đau/ Chết còn trút áo cho nhau/ Miếng cơm dành để người sau ấm lòng”; “Dù khi tắt lửa tối trời/ Vững lòng quyết sống, không rời Đảng ta”. Một Đảng mà chiếm được lòng dân, gắn bó với dân và được dân tin yêu đùm bọc như thế thì đó quả là một Đảng vĩ đại...
NGUYỄN THỊ THỌ