Nhiều năm qua, bà Nguyễn Thị Mây, 49 tuổi ở thôn Hòa Đa (xã An Mỹ, huyện Tuy An) một mình nuôi 5 người bệnh tâm thần trong gia đình. Gia đình bà Mây có chín nhân khẩu. Con gái lớn “may mắn” được đi lấy chồng. Đứa con trai trên 20 tuổi khỏe mạnh hiện đi làm mướn xa, thằng út đang học lớp 9 nhưng còn phấp phỏng lo... bệnh đến lúc nào không biết. Một mình bà Mây trồng rau nuôi năm người bị bệnh tâm thần.
Bà Mây bó rau chuẩn bị chạy chợ. - Ảnh: Đ.T.TRỰC
Người mắc bệnh đầu tiên trong gia đình là Đặng Văn Thạnh, con trai lớn của bà Mây. Bà kể: “Năm đó Thạnh 13 tuổi, đang mạnh khỏe bỗng dưng kêu đau đầu, choáng váng rồi ngất xỉu. Khi tỉnh dậy, nói lảm nhảm, ngơ ngẩn như người mất hồn”. Mười sáu năm trôi qua, anh Thạnh mang bệnh, thành người tàn phế. Người bị tiếp theo là ông Đặng Thú - chồng bà Mây. Năm nay, ông Thú 50 tuổi nhưng đã có 10 “tuổi bệnh”. Trí nhớ ông hầu như không còn, thích đi, thích về, đập phá. Đặng Văn Đông (26 tuổi), em kề anh Thạnh, là người bệnh nặng nhất. Ban ngày Đông đi khắp nơi, lang thang trên đường quốc lộ nhặt đá sạn, mình cởi trần, lúc ngoài nắng ngoài mưa... Em Đặng Thị Phương (16 tuổi) phát bệnh từ nhỏ, triệu chứng bệnh y như mấy anh. Người bệnh nhẹ nhất là Đặng Văn Tây (18 tuổi). Năm đang học lớp 9, Tây bị ngất xỉu hai lần, bà Mây sợ lây bệnh nên nhờ người quen gửi đi tu ngoài Bình Định cách đây ba năm. Hôm tôi đến, Tây vừa về thăm nhà. Tôi hỏi sức khỏe em dạo này thế nào, Tây đáp: “Dạ cũng đỡ, thỉnh thoảng đầu vẫn đau nhưng nhờ tĩnh tâm học kinh kệ nên bệnh không tái phát”.
Mấy năm đầu chồng con bị bệnh, bà Mây hết lòng tìm thầy chữa chạy. Nghe ở đâu có bác sĩ giỏi, thầy thuốc hay là bà tìm đến ngay. Đồ đạc, đất cát trong nhà lần lượt “ra đi”, nhưng những người trong gia đình này bệnh vẫn hoàn bệnh. Hết tiền, hết đất, bà Mây mới không chạy chữa cho chồng, con nữa…
Ban đầu bà Mây không hiểu đâu là nguyên nhân gây bệnh. Nhiều người trong xóm bảo phải rước thầy cúng “trừ tà” bà cũng rước về trừø. Bao nhiêu thầy, tiền đều không đuổi được căn bệnh tâm thần “ám” vào người chồng và bốn người con của bà.
Bây giờ, bà Mây tưới nước trồng rau trên hai sào ruộng gần nhà. Khi tôi đến, bà đang ngồi buộc những bó rau thơm cho vào gánh để sáng mai ra chợ. “Được giá thì hai ngàn một chục bó, có hôm còn rẻ hơn” – bà nói. Nhìn quang cảnh và không khí ảm đạm trong nhà, tôi biết gia đình bà rất khó khăn. Ngoài tiền phụ cấp trên 300.000 đồng trong tháng và ba cuốn sổ nhận thuốc tâm thần định kỳ ở trạm y tế, mọi chi phí còn lại của gia đình đều nhờ vào gánh rau của bà. Theo lời bà Mây, giá cả rau bấp bênh, thu nhập chỉ tiền lẻ, nên lo được ăn uống là mừng, không thể tìm ra tiền để chữa bệnh tâm thần cho chồng, con được.
Ngoài thiếu thốn về vật chất, nỗi lo tinh thần cũng luôn đè nặng trên đôi vai gầy yếu của bà. Gần hai chục năm liền sống chung với năm người thân bị bệnh tâm thần, bà Mây chịu quá nhiều cực khổ. Nhưng tấm lòng thương chồng, thương con đã giúp bà vượt qua khổ đau ấy để sống, để nuôi họ.
Qua bài viết này, chúng tôi rất mong các nhà hảo tâm mở rộng vòng tay nhân ái giúp gia đình có năm người bệnh tâm thần này. Mọi sự giúp đỡ của quí bạn đọc xin gửi về Ban công tác xã hội - Từ thiện Báo Phú Yên (62 Lê Duẩn, TP Tuy Hòa, ĐT: 057.3841043); hoặc gia đình bà Nguyễn Thị Mây, ở thôn Hòa Đa, xã An Mỹ, huyện Tuy An.
ĐÀO TẤN TRỰC